Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

THƯ GỞI KIM LOAN - Nhấn mạnh ưu điểm (6)



6.
NHẤN MẠNH ƯU ĐIỂM

Kim Loan con thân mến.
Trong số các gia đình hạnh phúc mà ba má quen biết, có lẽ là gia đình ông Bộ bà Hiền là nhất.
Nhìn bên ngoài hình như họ ít có gì giống nhau. Ông Bộ là một con người hướng ngoại, còn bà Hiền là con người của nội tâm. Ông Bộ là linh hồn của các buổi hội hè. Còn bà Hiền chỉ thấy lẩn quẩn ở xó nhà. Thế mà họ yêu nhau tha thiết đó.
Lần đầu tiên ba má biết hai người yêu nhau tha thiết là ở trong một bữa tiệc, khi có một vị tân khách đến diễn thuyết. Hai người thường cầm tay nhau. Thỉnh thoảng họ đưa mắt nhìn nhau mà cười tủm tỉm, y như thể họ đang đọc được trong mắt của nhau một thứ ngôn từ trầm lặng nhưng thật rõ ràng minh bạch.
Rồi một buổi tối kia, hai ông bà mời ba má tới nhà ăn cơm. Con mà được mời như thế thì phát thèm lên vậy đó. Ông Bộ đi xuống bếp nhiều lần, và ba nghe thấy ông hỏi bà xem ông có thể giúp bà được việc gì. Có một lần, bà nói: “Thôi, cảm ơn mình. Dễ mà, để đó cho em.” Lần sau bà để cho ông được rót nước.
Khi ngồi vào bàn ăn, ông kéo ghế mời bà ngồi và món ăn nào cũng vậy, ông điều mời bà dùng trước hết! Ba không hiểu các sách lịch sử xã giao sẽ bình phẩm thế nào về hành động trên, nhưng ba đoán là việc đó không làm ông thẹn chút nào cả. Và bà Hiền cũng chẳng phản đối. Bà ngồi đó, mặt mày vui tươi y như thể đó là lối xử sự thông thường, sống như vậy có lý thú không chớ?
Quả thật lý thú lắm!
Suốt bữa ăn, mọi sự điều diễn ra tốt đẹp. Nhiều lần trong lúc nói chuyện, ông ấy hỏi ý kiến bà Hiền về một vài vấn đề và lắng nghe bà cho cảm nghĩ. Khi ăn xong, ông Bộ đứng lên giúp bà Hiền dọn bàn.
Sau bữa ăn ba và ông Bộ ngồi trong phòng riêng, ba nhứt định tìm hiểu thêm về tình trạng đó. Ba nói: “Anh Bộ nầy, anh và chị sao hợp nhau đến thế? Tôi đã quan sát đời sống của hai anh chị, và tôi nghĩ thật là tuyệt vời. Tôi đã gặp không biết bao nhiêu là cuộc hôn phối bất hạnh. Vậy anh có thể cho biết bí quyết của anh chị để tôi truyền lại cho người khác không?”
Ông Bộ cười khanh khách nhưng rồi không chút xấu hổ mà chỉ do dự một tí. Vài phút sau ông như đọc cho ba nghe câu chuyện, mà ba nghĩ đó là câu chuyện tuyệt diệu.
Ông bắt đầu nói: “Khi vừa mới thành hôn, chúng tôi phải trải qua một thời kỳ kinh khủng! Thật ra chúng tôi đã có lần dám nói tới chuyện xa nhau. Rồi chúng tôi có đọc được một ý tưởng. Chúng tôi quyết định làm một bản kê khai những gì người này không thích nơi người kia. Dĩ nhiên là công việc đó khó lắm, nhưng Hiền đưa cho tôi bản kê khai của nàng, và tôi đưa cho nàng bản kê khai của tôi. Nguyên việc đọc bản kê khai đó cũng toát mồ hôi lạnh. Có những chuyện mà chúng tôi chưa bao giờ dám nói thẳng ra với nhau, hoặc chưa bao giờ thông cảm với nhau được một chút nữa.
“Sau đó, chúng tôi có làm một việc có vẻ như trò hề, nhưng tôi hi vọng anh đừng cười. Chúng tôi cùng đi tới chỗ thùng rác ở sau nhà và đốt hai bản kê khai những nết xấu đó. Chúng tôi đứng nhìn khói bay lên và khoác tay lên vai nhau thật lâu. Từ lâu rồi chúng tôi chưa làm như vậy.
Sau đó chúng tôi đi vào nhà lại, và làm bản kê khai những điều hay mà người này có thể tìm thấy nơi người kia. Việc đó không nhanh lắm, vì chúng tôi đang đà xuống dốc nên ít nhìn thấy tốt cho nhau. Nhưng chúng tôi cũng cứ làm, và khi làm xong, chúng tôi lại làm một chuyện có vẻ kỳ cục nữa. Đây anh vào phòng ngủ và tôi sẽ chỉ cho anh coi.”
Đây là một căn phòng gọn gàng, sáng sủa, và một khăn phủ giường thật đẹp trải trên chiếc giường từ đời bà nội để lại.
Nhưng ở đầu giường vào khoảng giữa, có hai khung kính, con có đoán ra là gì không?
Trong khung kính thứ nhất là bản kê khai những đức tánh bà Hiền nhận xét nơi ông Bộ. Còn trong khung kính kia là bảng ông Bộ kê khai những đức hạnh của nàng. Đó, chỉ có thế thôi. Trong hai khung kính chỉ có hai bản kê khai.
Ông Bộ tiếp lời: “Nếu có bí quyết nào thì tôi tưởng chỉ là đó mà thôi. Chúng tôi đồng ý mỗi ngày phải đọc bản kê khai đó ít nhất một lần. Dĩ nhiên, bây giờ chúng tôi đã thuộc lòng cả. Tôi không thể không kể cho anh nghe những gì đã ảnh hưởng trên tôi. Thỉnh thoảng tôi đọc thuộc lòng những bản kê khai đó trong khi lái xe hoặc khi đợi khách hàng. Khi nghe có ông bạn nào than phiền về bà vợ của họ, tôi lại nghĩ tới bảng kê khai của tôi mà thầm tạ ơn Trời. Kể ra cũng hơi ngộ, lúc nào tôi nghĩ đến những điều hay nàng nhận thấy nơi tôi, tôi lại cố gắng hơn để sống đúng như nàng nhận xét. Và khi tôi hiều được thật sự những điểm tốt của nàng, tôi cũng cố gắng hơn nữa để giúp nàng xây dựng thêm lên. Bây giờ thì tôi nghĩ rằng nàng là con người tuyệt diệu trên cõi trần gian nầy. Tôi đoán nàng cũng nghĩ như thế về tôi. Tất cả vấn đề là vậy đó!”
Phải, đó là tất cả vấn đề. Đúng như ông Bộ vừa nói.
Nhưng đó cũng là trung tâm điểm của các hôn phối thành tựu. Yêu nhau như thế sẽ làm giảm nết xấu và làm tăng tánh tốt.
Chắc con cũng lấy làm thích thú vì biết rằng nhiều lần ba đã khuyên người ta thực hành kỹ thuật của ông Bộ và bà Hiền, vì vai trò của ba là hướng dẫn tâm lý hôn nhân. Ba nhận thấy kỹ thuật đó hiệu quả lạ thường. Nhiều khi vợ chồng chỉ quên có một chút xíu những tư tưởng cao đẹp về nhau mà thành ra hiểu lầm nhau. Thường thường những tư tưởng đó biến đi êm ru chẳng ai để ý. Lúc đầu chỉ có những ý nghĩ như là “Nàng có lý đó, nhưng” hoặc “ Phải chi chàng thế nầy thì hay hơn nhiều” rồi đến những câu “Nàng vô lý” hoặc “Chàng làm như thế là sai…” và cuối cùng là nghĩ xấu cho nhau.
Dĩ nhiên con phải đối phó với cả khía cạnh tiêu cực nữa. Vấn đề đó, cha con mình sẽ bàn đến sau. Bây giờ con nên nhớ rằng: Nếu chúng con muốn cho trong nhà được quyến luyến yêu thương nhau hơn, thì chúng con cần tập nhìn thấy những cái hay cái tốt của người khác ở ngoài xã hội, và người ta sẽ dễ dàng dành thiện cảm cho chúng con, nếu chúng con hướng cuộc hôn phối theo chiều hướng đó.
Sau đây là một câu nữa trích ở đoạn 13, thư thứ nhất của Thánh Phaolô gởi cho giáo hữu Cô-rinh-tô: “Tình yêu chẳng vui về điều không công bình, nhưng vui trong lẽ thật.”
Chúc con biết nhìn tốt cho người.
Ba.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét