Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

THƯ GỞI KIM LOAN - Đấng cao trọng hơn hai con (25)



25. ĐẤNG CAO TRỌNG HƠN HAI CON
Kim Loan, con yêu quí của ba,
“Anh là hoàng tử của lòng em!” “Em tôn thờ anh!”
“Em là thiên thần, là tiên nữ giáng trần!”
“Tình mình vui như thiên đàng, đẹp tựa trăng sáng!”
Đó là những lời tình cảm ướt át êm tai người yêu.
Ba mong con hãy tìm hiểu rõ ý nghĩa những lời đó.
Tự trọng là một đức tính tốt, và hai con người biết tôn trọng lẫn nhau lại càng tốt hơn nữa. Nhưng nó có thể rất là bệnh hoạn nếu nó không phải là một phần trong sự kính trọng cao cả bao quát hơn.
Con còn nhớ đã học môn khoa học, biết rằng mặt trời là trung tâm để giữ cho tất cả thái dương hệ khỏi tách rời ra. Thế giới nầy và vạn vật trong đó, kể cả con và Vĩnh Sơn, đã không có, nếu như không có một hấp lực thu hút tất cả lại với nhau.
Vấn đề hôn nhân cũng như vậy. Có thể là một người sinh ở Đông, một người sinh ở Tây, hoặc ở cùng khu phố, nhưng điều quan trọng hơn cả là họ có được hút vào trung tâm điểm bằng một tình yêu thánh khiết mạnh hơn tình yêu của họ chăng?
Đây là trọng tâm vấn đề, vì một sự thật không thể tránh. Tất cả chúng ta đều là người, dù ai đó có “thần thánh” cách mấy chăng nữa, cũng vẫn chung một số phận con người.
Theo như trạng thái phát triển con người hiện đại, quy định mẫu người “homo sapiens” có một khuynh hướng bẩm sinh ngả về tánh ích kỷ.
Dù đó là vi trùng amib trong nước bùn, hay tạo vật đầu tiên có chân, hoặc con vượn đu đưa trên cây hay một vật, cổ có lông bờm xờm và khúc gỗ trên tay, hoặc bất cứ một ai đáng bị chê trách – sự thật vẫn là đa số chúng ta chưa tiến hóa xa hơn để khỏi bị chi phối bởi bản năng tự tồn.
“Coi chừng người số một đấy” “Tôi cần những gì tôi cần khi tôi cần!” “Tôi trước hết, thứ nhì cũng tôi, mà thứ ba cũng tôi luôn”. Những lời ma quái nầy đang chờ sẵn trong bất kỳ cuộc hôn phối nào khi những lời hát trữ tình đã tàn lặng rồi.
Con có thể hứa rằng con sẽ nghĩ tới bạn con trước hết, con sẽ cố gắng nhìn cuộc đời qua ánh mắt của chàng, con sẽ dịu dàng, tử tế, ngọt ngào suốt cả ngày. Nhưng coi chừng kẻo giống như ba của con, trong vòng 30 phút là lời hứa cao quý đó đã biến tan mất, nó chỉ còn là mớ lý thuyết thật đẹp, bị một lô những sự thật phũ phàng đè bẹp.
Làm thế nào thoát tình trạng nan giải nầy?
Ba đã học được cách trả lời ngay trong nhà ta, và đã thấy câu trả lời đó không biết bao nhiêu lần trong văn phòng với những người khác. Chính đó là đề tài lá thư nầy.
Đây là chìa khóa cuối cùng mở ra tất cả các khóa cửa tình yêu trọn vẹn hoàn hảo.
Cặp vợ chồng nào hiểu rằng họ hiệp nhứt là vì một Đấng cao trọng hơn họ, đã khám phá ra được chiếc cổng huyền diệu đưa vào lâu đài hạnh phúc hôn nhân.
Bây giờ thử tìm hiểu làm cách nào chúng con có thể hướng dẫn cuộc đời tới bến bờ hạnh phúc nầy.
Mới đây ba nghe một vị mục sư giảng thuyết trên đài phát thanh, nêu ra những con số đáng lưu ý. Vị đó cho biết cứ 4 đám cưới ở Hoa kỳ thì có một vụ ly dị. Vị đó cũng cho biết rằng những gia đình siêng năng đi nhà thờ đều đều, thì cứ 54 gia đình mới có một gia đình tan vỡ. Ông cũng quả quyết thêm rằng những gia đình biết cầu nguyện chung với nhau thì tỷ lệ tan vỡ xuống, chỉ còn 1 trên 500.
Mục sư không biết đã lấy con số đó ở đâu, nhưng sau khi nghe, ba đã thử phân tích kinh nghiệm riêng của ba.
Những ghi nhận của ba như sau. Trong 20 năm qua, ba đã hướng dẫn phỏng chừng hai ngàn đôi vợ chồng đến hỏi ý kiến ba về vấn đề hôn nhân. Đó là kể chung việc cầu vấn riêng rẽ của vợ chồng hoặc chung cả vợ chồng. Có những vấn đề thật tầm thường cũng như có những vấn đề thật rắc rối.
Con nghe đây! Chưa bao giờ ba gặp một đôi hoặc một người vợ hay một người chồng đến với ba mà có rắc rối nếu họ đã biết cùng nhau cầu nguyện. Có lẽ có chừng mười người đã nói: “Trước kia chúng tôi đã từng cầu nguyện với nhau…”
Đó là lời chứng của ba. Có một trường hợp phải vào bệnh viện. Một trường hợp khác phải ra tòa. Nhưng theo kinh nghiệm riêng của ba, tuyệt nhiên không có một trường hợp nào tan vỡ vô phương cứu chữa nếu họ còn biết chắp tay lại mà đặt trong bàn tay nhân lành của Thượng Đế qua lời cầu nguyện.
Ba ghi lại cho những bậc thang đưa con vào đời cầu nguyện. Ba đã khuyên nhủ hàng trăm đôi vợ chồng như vầy:
Phải đồng ý để dành mỗi ngày một ít thì giờ để cùng nhau hướng nhìn về Thượng Đế
Phải chọn lựa một cuốn sách đạo đức để hướng dẫn giúp chúng con. Trong các tiệm sách có thiếu gì loại sách nầy, và mỗi nhà thờ thường có đặt nơi kệ sách riêng.
Khi đến giờ đã định, chúng con cùng nhau ngồi yên lặng rồi một người đọc một đoạn sách thuộc linh chỉ định hôm ấy.
Chúng con nói với nhau ý tưởng nào chúng con muốn cầu nguyện. Nếu Vĩnh Sơn muốn dùng một đề tài trong công việc của chàng, chàng có thể lợi dụng lúc này để nói lên điều đó. Biết đâu con sẽ thú nhận rằng sáng nay chàng đã làm con đau khổ mà con không thể tỏ bày được cùng ai được. Con có thể xin chàng giải thích thêm, nếu con muốn, nhưng nhớ đừng có tự biện minh hay bắt bẻ điều gì. Chúng con phải trình bày cho nhau những tâm tư đang mang trong lòng.
Rồi chúng con nắm tay nhau, cúi đầu và yên lặng cầu nguyện với Thượng Đế như chúng con hiểu Ngài. Có lẽ tốt nhất là chúng con không nên bắt đầu cầu nguyện thành tiếng trước. Nếu như không thực hành thường xuyên, có thể sẽ ngượng ngập khó chịu lúc đầu nhưng đừng nản lòng. Cứ kiên nhẫn thử một vài lần sẽ thành công.
Nếu chúng con cảm thấy rằng chúng con đã quá quen rồi, chúng con hãy cùng nhau đọc “bài cầu nguyện chung” (kính lạy cha).
Nếu chúng con cứ phát triền nghệ thuật cầu nguyện này, sẽ đến lúc chúng con cầu nguyện trong thinh lặng mà lắng nghe. Dần dần, chúng con sẽ biết nhìn xa hơn để hiểu rằng cầu nguyện không phải chỉ là để xin Thượng Đế ban cho những ơn chúng con cần, nhưng đúng ra là đề biết Ngài cần gì nơi chúng con.
Chúng con cũng sẽ bắt đầu hiểu được rằng cầu nguyện không phải là tìm kiếm, van xin hoặc than vãn. Nhưng chính là mở rộng cõi lòng trước Thượng Đế đang gõ cửa lòng mình. Mở rộng cửa lòng như thế, dù là các cánh cửa ý thức hay tiềm thức, cũng là lời cầu nguyện tốt nhất. Con sẽ khám phá một sự thật trọng đại này là chính Thượng Đế đến với con, trước khi con đến với Ngài. Thượng Đế luôn luôn đi tìm những cuộc đời sẵn sàng tự hiến để làm vinh danh Ngài qua tình yêu.
Học được cách cùng nhau cầu nguyện, đòi hỏi một thời gian, cũng như bất cứ những gì hay trong hôn nhân đều phải có thời gian mới có. Nhưng như thế cũng đáng giá lắm chớ, phải không con? Thượng Đế là tình yêu, và cả hai con đều tin Ngài là tác giả phối hiệp chúng con. Do đó chúng con càng kiến tạo chiếc ống thông đạt để tình yêu của Ngài chảy vào tình yêu xác phàm của con, thì tình yêu của chúng con càng sung mãn.
Thật quan trọng để chúng con học cách thực hành cầu nguyện với nhau. Nếu như một người tiến, còn một người dừng lại thật là nguy hiểm. Hôn phối không phải là để tăng thêm khoảng cách giữa hai người, nhưng là hiệp nhất hai con người khác biệt để họ sống thông hiệp chung quanh một trung tâm thánh khiết, là sức sống đáng phải sống của họ.
Ba nói đây không phải chỉ là lý thuyết suông. Nhiều lần ba đã nhìn thấy có những đôi hôn phối dường như bị tuyệt vọng, thế mà rồi lại tiến lên được một đời sống mới nhờ biết cùng nhau cầu nguyện trong trầm lặng.
Ba cũng muốn nói với khinh nghiệm cá nhân. Khi má con bước lên Cung Thánh, cầm lấy tay ba rồi nghe vị chủ sự đọc những lời: “Anh chị em thân mến, chúng ta họp nhau nơi đây để liên kết người nam và nữ nầy trong tình yêu thánh khiết!” , đối với má con đó thật là một công trình vĩ đại.
Chẳng bao lâu má con đã khám phá ra trong con người thằng con trai này, nàng phải hòa hợp quá nhiều bản ngã hiếu chiến hiếu thắng. Thế mà nàng phải thuần hóa cái anh chàng thô lỗ, nhút nhát, quê mùa nầy nên với một bản tính nội tâm điềm tĩnh, tế nhị và hiền dịu êm ái của nàng.
Nhưng bây giờ thì má con biết má con đã hành động ra sao, phải thế không con? Ba đã để ý thấy mỗi sáng sớm, nàng ngồi đó với quyển Kinh thánh và một ít sách khác. Nàng gọi đó là khoảnh khắc trầm lặng riêng tư của nàng. Và ba đã hiểu rằng chính tâm hồn bình thản của nàng đã trả lời cho những giao động xáo trộn của ba.
Rồi một ngày kia trong cơn chán nản, ba xin má con dìu dắt ba “ đến mé nước bình tịnh” Má con dìu ba vào mối cầu nguyện của nàng. Và bây giờ ba hiểu đó là chìa khóa cái để mở ra mọi ổ khóa.
Hôm nay, sau 26 năm thành hôn, ba vẫn con rung động thật sự trước mặt má con. Khi trong đám đông, thình lình ba nhìn thấy má con, ba nghe như thấy má con, ba như nghe thấy một hát vui nhỏ xướng lên rộn ràng trong tim ba. Khi nhìn thấy ánh mắt của má con nơi công cộng, ba có cảm tưởng như chính má con đang trao cho ba lời cảm khái cần thiết để nói lúc ấy. Mỗi tối khi ba về nhà, ba muốn đi thật mau, rảo bước để về nhà, nơi má con đợi ba. Khi bất thần má con từ đâu chạy đến không biết, rồi hôn ba một nụ hôn thánh thiện và trong vòng tay khoát trên người ba, ba coi giây phút đó trọng đại nhứt trong ngày. Và khi nhìn xuống con đường trước mặt, ba thấy một cụ ông đang sánh vai với một cụ bà, tay trong tay vào lúc hoàng hôn, ba nghĩ trong lòng rằng phần kết thúc sẽ đẹp đẽ rực rỡ hơn phần mở đầu rất nhiều.
Ba không cầu mong gì hơn cho Vĩnh Sơn là được vợ chàng có thể hướng dẫn chàng, như má của con đã hướng dẫn ba, hướng dẫn tới nơi huyền diệu hiệp thông với Thượng Đế , là nơi hai cuộc đời của vợ chồng được hòa hợp với Thượng Đế thành cuộc đời tay ba thánh thiện.
Ba nghe có nhiều nhà xã-hội-học chủ trương rằng muốn tránh cho gia đình khỏi đổ vỗ, chỉ có cách là cấm ly dị. Dĩ nhiên việc đó có đỡ đôi chút, nhưng giải pháp đích thực không phải cấm ly dị, mà là sống đúng ý nghĩa và giá trị của hôn phối . Giá trị đích thực của đời sống hôn nhân đó là tình yêu thánh thiện giữa Thượng Đế, con và chồng con muôn thuở đến muôn đời.
Ba cầu nguyện nhiều cho con.
Ba của con

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét